Thứ Ba, 26 tháng 1, 2010

Thành công

  Là thành công vì đã nhúng được Video vào Blog, tất cả là nhờ công của bác Daohoanu. Cảm ơn bác nhìu nhìu nha
!
     Và đây là bài hát mà hai anh em rất thích nhưng mẹ chưa thuộc hết. Mẹ hứa sẽ  học thuộc lòng cả từng dấu chấm dấu phẩy để dạy hai con bài này. Nhớ lấy con nhé, ba mẹ bao giờ cũng yêu hai con, nhưng hai con phải học cách đứng trên đôi chân của mình và bản lĩnh đương đầu với mọi khó khăn


Thứ Năm, 21 tháng 1, 2010

Hai con thằn lằn con


 "Hai con thằn lằn con đùa nhau cắn nhau đứt đuôi
Cha thằn lằn buồn thiu gọi chúng đến mới mắng cho
Hai con thằn lằn con đuôi thì to nhưng đã cụt rồi
Ôi đớn đau rã rời chúng khóc la tơi bời."
     Bài hát Cô giáo dạy anh ở lớp đấy. Về nhà hai anh em chẳng khác gì hai con thằn lằn con cả
. Đây là chưa lớn lắm đấy, em mới có gần 2 tuổi còn anh 3 tuổi rưỡi, mà em còn là con gái có vẻ nhường nhịn hơn tí, "dịu dàng" hơn tí chứ không thì mẹ có  mà suốt ngày làm trọng tài
.
     Nói đơn giản như là lên phòng mẹ, em thì chơi anh thì xem hoạt hình nhưng mà thấy anh ra ngồi gần mẹ là em ra lấy chân đạp anh nói"Anh raaaaaaaa!Để em nằm" hoặc thấy anh ra nằm cạnh mẹ thì nhảy ngay vào giữa nằm mặc kệ anh bị đè bẹp gí, còn anh thấy thế lập tức lấy chân đạp lại. Hai anh em cứ đạp qua đạp lại như thế cho đến khi mẹ lên tiếng thì thôi hoặc đến lúc mẹ nghe tiếng thút thít của em.
     Nhà có một cái bàn học- là quà sinh nhật của bà mua tặng anh, hàng ngày thích vẽ anh lại ra ngồi hý hoáy, hoặc anh trèo lên ghế ngó qua cửa sổ ngắm các bạn phía sau nhà chơi( hơi thèm thèm
). Anh không ngồi bàn là em ra ngồi vẽ ngay mặc dù tay của em chưa đủ khéo léo để vẽ để tô. Nhưng mà anh thấy em ngồi lại ra đòi, hai cái mông be bé lại được dịp xô đẩy trên cái ghế xiu xíu. Không có mẹ thì kiểu gì em cũng bị xô ngã. Những lúc đấy mẹ lại phải lấy thêm một cái ghế kê bên cạnh cho anh ngồi và phân tích cho anh hiểu rằng e ngồi trước rồi thì anh ko được tranh của em, rằng anh phải nhường em vân vân và vân vân. Còn nếu mẹ bực quá mà quát anh"TK, không được hư" hay " Mẹ đánh đít bây giờ" là lập tức có một cái máy mà bà gọi là "con vẹt" lên tiếng "TK không được hư"" Mẹ đánh đít bây giờ", cái máy đó chính là em bé
.
     - Mẹ ơi, con xin phép mẹ cho con xem hoạt hình!(nhẹ nhàng tình cảm)

     - Không được đâu( giọng gừ gừ)

     - Được mà(gắt lên)

     - Không được đâu( vẫn gừ gừ)

     Cả nhà có biết đó là mẩu đối thoại của ai không. Của anh và em đấy, mẹ chưa kịp trả lời anh thì em đã lên tiếng, nghe như giọng bà cụ non í
.
     Nhưng nói gì thì nói em bé vẫn sợ anh, chỉ cần anh chạy tới kêu " siêu nhân" là em chạy ngay ra mẹ mặc dù anh không đánh cũng chẳng mắng.
     Chành chọe thế thôi chứ ra ngoài thì bênh nhau ra phết. Em lúc nào cũng "TK,TK....". Thấy người ta đi dép giống anh thì kêu" của Kiệt chứ" rồi đòi mang về cho anh, em đi chơi với bà được người lớn cho quà thì kêu" của Kiệt nữa" và mang về cho anh thật..... Còn anh các bác hỏi con có yêu em X,Y,Z gì đó không thì bảo chỉ yêu em TA thôi, các bạn mà xô đẩy em là ra chắn cho em ngay, nói chung là bênh em.
     Không biết anh chị em nhà khác có thế không nhỉ
?

Thứ Tư, 6 tháng 1, 2010

Đúng ngày Noel nhà mình lại được về quê
. Về đám cưới mà! Đáng ra là được đi Hạ Long rồi về quê  nhưng lịch trình dài quá nên cắt chuyến đi HL lại và về quê luôn. Hớn hở mang máy ảnh đi chụp nhưng mà mùa này quê toàn gốc rạ chẳng có lúa đâu mà chụp, chẳng có cánh đồng xanh mát mắt hay có những ruộng hoa màu sắc rực rỡ chỉ một màu nâu nâu của đất xám xám của trời
. Định mang con trai ra chụp ảnh với trâu nhưng mà trời mưa ẩm ướt, đường thì bẩn lại thôi, kết quả là không có gì cả
. May mà vớt vát hôm trước về còn đi Đền Trần ở Nam Định vì mẹ chưa đến đấy bao giờ, trời hôm đấy không mưa nhưng cũng không sáng sủa gì, haiz.............show hàng cả nhà tí vậy. Máy ảnh mới mua chưa có thời gian nghiên cứu hướng dẫn sử dụng và nghiên cứu chụp ảnh đẹp nên vậy vậy thôi, cứ dùng tạm rồi sẽ ổn, hì hì, có thời gian sẽ đi học chụp ảnh.

























Vài bức ảnh ở quê





Noel 2009

Cái Entry này để up ảnh Noel của nhà mình lên nhưng mà up mãi chả được. Chán! Chả thèm up nữa ( hay là muốn up cũng ko đc).

..............................................................................................................................................................................
..............................................................................................................................................................................
không up, không up, không up nữa!

Hì hì, sau một thời gian chán ko thèm up thì mẹ đã phát hiện ra, ngốc thật, thì ra là mẹ chụp máy ảnh mới ảnh quá nặng mỗi ảnh lên đến 3MB nên ko thể up được. Bây giờ thì mẹ resize lại ảnh, up lên mời cả  nhà xem nhé!
Nhìn anh vênh chưa, mỗi lần anh mà mắng em thì mặt anh còn lạnh hơn thế này nhiều, lông mày còn cau lại cơ

-Nhìn bên ngoài không đã anh phải vào tận nơi thử xem sao, xem con này làm bằng gì có chở được anh không, hay là chỉ trưng bày thế thôi, em ở ngoài nhá, vào đây nguy hiểm lắm!


-Ông già noel ah, xem thế nào nào!Em bé này chụp ảnh nhanh lên để anh còn nghiên cứu!
 
-Ông già noel ah, người tuyết ah. Đá cho cái xem có đau ko

- Không đau ah, kéo ra đây xem có đau không? Mẹ xem này con đá thế mà không đau.

- Thôi thì cứ chụp 1 cái làm kỉ niệm, em chụp cho anh nhé!

- Em và ba đây

- Ba ba con nè

- Anh bên cây thông noel

Sau một hồi chán chê mê mỏi thì 2 anh em vào khu vui chơi

Em cưỡi ngựa



- Đến lượt anh chơi

-Vẽ ah, tô màu ah. Cái này anh em mình khoái nhất đấy




- Mẹ ơi mệt rồi, uống thôi. Hai mẹ con cạn ly nào
!