Thứ Hai, 16 tháng 7, 2012

Chim trời, cá nước.

Chim thì chỉ trên trời thôi nhé. Đừng có mà nhúng người ta xuống nước thế này




Đừng có mà làm người ta sợ





Cũng có lúc chim cao hứng chơi trên bờ thế này






Có kém gì cá đâu


Có lúc chim cũng xuống nước đấy chứ, cũng sợ sệt



nhưng mà vẫn cười được, tươi là đằng khác




Ấy thế mà có người làm hỏng hết cả, làm kỳ nghỉ của chim toàn nước mắt. Chim là phi công lái máy bay mà, làm sao mà xuống nước được, chỉ trên trời thôi. Đừng so sánh với cá nhé. Đừng có thấy cá  vẫy vùng thế này mà mang chim ra đánh đu nhé.


























Thử lên trời xem mèo nào căn mỉu nào nhé!

Thứ Ba, 3 tháng 7, 2012

Bình minh trên biển

Từ ngày bắt đầu chụp choẹt đến giờ vẫn ao ước có ngày chụp được bình minh trên biển. Nhưng mà trời lại phụ lòng người. Tháng trước đi Trà Cổ thì trời âm u, tìm mỏi mắt cùng không thấy le lói một tia sáng cuối đường hầm nào, hic. Tháng này quyết tấm đi Hải Hòa choẹt cho ra choẹt.
Hôm đầu tiên đến, biển không có màu xanh. Không xanh nghĩa là không có nắng, vì biển là tấm gương phản chiếu lớn nhất của bầu trời mà. An ủi với nhau rằng mai chắc có mặt trời vì xem dự báo thời tiết thế mà. Buổi tối yên tâm ngủ hẹn báo thức 4h30, hehe.
Reng.....reng.....reng.....mắt nhắm mắt mở nhìn ra cửa sổ, sao tối thui vậy trời. Thôi ngủ thêm ít phút nữa xem mặt trời có mọc không. Ít phút nữa vậy mà cũng đến 5h hình như tiềm thức gọi ta dậy chứ bình thường ở nhà thế này là ngủ một phát qua cả giờ làm. Lại ngơ ngác ngó nghiêng, sao vẫn om om thế này. Quả này thì không có mặt trời thật rồi, liệng phịch tấm lưng xuống giường làm giấc. Thầm cám ơn mặt trời không mọc để ngủ thêm giấc nữa. Nhưng mà cũng tiếc lắm bình minh trên biển, vẫn tự an ủi rằng còn ngày mai nữa. Thế là đi toi một buổi bình minh. Mai mà không đón được mặt trời thì quyết ở lại đến ngày kia về, thế nhé!
Sáng ngày thứ 3, reng.....reng....reng, bật người tỉnh dậy ngơ ngác ơ mình mới ngủ mà, đã chuông rồi hả. Chuông ơi sao kêu sớm thế, mới ngủ lúc gần 3h mà 4h 30 đã kêu rồi, tối qua mới thắng phỏm được cân mực chứ mấy. Đã dậy rồi đành lóc nhóc ngó ra cửa sổ. Oh, xung có một vệt sáng như ánh trăng xung quang một đám mây, chắc là có mặt trời đây, hihi. Phone ngay cho kẻ đồng hành, kẻ đã bị mình dụ dỗ mất cân mực tối qua, kẻ cũng đang thấp thỏm bên kia vách tường phòng mình. Hai đứa nhanh chóng tay xách nách mang, xúng xính váy áo vụt xuống.
Biển, vẫn tối thui. Nhưng một vệt đỏ ối chạy ngang mặt biển. Nhìn mặt hai đứa giãn hẳn ra, hí hửng ra trò, có mặt trời rồi, có mặt trời rồi. Trông chả khác nào trẻ con được quà mẹ đi chợ về cả. Trông vệt đỏ ấy mới rực rỡ làm sao, một chút nữa thôi thì chắc chắn se nhuốm đỏ cả mặt biển bao la này. Sẽ có những bức hình để đời được ghi lại tại đây, tại Tĩnh Gia Thanh Hóa này, khà khà. Nhưng đúng là trời phụ lòng người, chờ mãi chờ mãi, vệt đỏ ấy cứ tan dần, sáng dần, mặt trời chẳng thấy đâu nhưng cứ thấy sáng rực lên, chẳng thấy áng đỏ tí nào nữa. Huhu, chờ đến gần 7h thì thấy mặt trời đã ở trên cao rồi. Chẳng có cảnh mặt trời đỏ rực như quả cầu lửa nữa rồi. Hóa ra là hôm ấy nhiều mây, mây che hết mặt trời rồi còn đâu. Lại bảo nhau rằng mai chắc mặt trời đẹp lắm đây. Nhưng mà thôi. Về.
Cũng chụp choẹt được vài bức gọi là, sau khi về mở ra xem thì hỏng hết cả white balance, trông chẳng giống ai cả. Thôi up tạm gọi là có chiến lợi phẩm. Đừng ném đá em nhé.


Thiếu cái ráng đỏ  bình minh kém rực rỡ hẳn





Cô đơn1






Đợi chờ





Cô đơn2






Vắng anh






Rèn luyện







Thư giãn







Vui đùa






Kéo lưới





Hồi hộp. ( Bà con hồi hộp chờ đợi xem kết quả lao động của mình một buổi sáng như thế nào. Điều này phục thuộc vào mẻ lưới kéo lên được nhiều hay ít.)






Biển bạc








Thu lưới. ( Sau khi đưa hết cá lên bờ những ngư dân này thu lưới về thuyền rồi chạy ra biển lại thả một mẻ lưới mới. Lại thêm hi vọng mới.)