Thứ Sáu, 16 tháng 9, 2011

Cúc bách nhật

Ngày xửa ngày xưa...........khi mẹ còn nhỏ xíu, chắc chỉ bằng Tuấn Kiệt bây giờ hoặc mới học lớp 1-2 gì đấy thôi, mẹ vẫn còn nhớ cứ ngày rằm mùng một hằng tháng bà ngoại lại mua hoa thắp hương. Ngày ấy nào có mâm cao cỗ đầy như bây giờ, chỉ có chén nước quả cau, thêm một đĩa hoa, nhà nào khả giả thì thêm chút hoa quả thế là thành cái lễ dâng lên thắp hương ông bà. Hoa ngày ấy không cắm lọ như hoa bây giờ. Vài bông hoa các loại được cắt ngắn buộc vào nhau, nho nhỏ xinh xinh bày vừa cái đĩa to hơn cái đĩa đựng chén tí xíu, nhưng mà thơm lắm. Trong các loại hoa ấy mẹ nhớ nhất một loại hoa mà mẹ không biết tên, nhớ bởi vì nó khác những bông hoa khác. Hoa này bông không mềm mại mà cưng cứng, hoa không nở xòe mà chúm chúm, để lâu không thấy héo rũ phai màu như các loại hoa khác. Điều đặc biệt nữa là mẹ không thấy ai trồng hay cắm bao giờ mà chỉ thấy khi ngày lễ đến. Những lăn tăn của thủa thơ bé rồi cũng qua mau.
Ngày nảy ngày nay.......... Một hôm online, chợt nhìn thấy một cái tit " Bạn gái Hà Thành với Cúc bách nhật". Đang tò mò với ảnh và hoa nên click luôn. Lại gặp nữa rồi, không phải là bó xinh xinh để thắp hương nữa mà là cả vườn bạt ngàn những hoa là hoa, một màu tim tím quen quen trải mênh mông hút tầm mắt. Lại dặn lòng là sẽ phải đến nơi này
.
Một ngày đẹp trời, khi giục giã được ba và các bạn dậy lên đường thì cũng là lúc ông mặt trời gần đứng bóng. Chỉ biết là bãi hoa gần chợ Quảng Bá, gần bãi Đá sông Hồng. Nào đã biết bãi đá chỗ nào đâu, thôi thì cứ mò mẫm. Hỏi cô bán hoa ở chợ:
- Chị ơi, cho em hỏi vườn Cúc bách nhật ở đâu ạ?
- Em phải vào vườn hoa trong phố mà tìm chứ ở đây làm gì có.
- Vâng ạ, em cám ơn
.
Sau khi mua bó hoa cho một chị hàng hoa khác thì:
- Em cứ đi thẳng xuống dưới là có
-
em cám ơn ạ. ( đểu thật đấy, mua hoa mới nói cho người ta).
Thế là thẳng một mạch phi xuống dưới. Đi mãi đi mãi chả thấy hoa đâu, chỉ thấy những lối mòn nhỏ hơi hoang dại. Đang mông lung thì thấy trước mặt hiện ra một.........nghĩa trang
. Vốn tính nhát gan mẹ kêu anh tài quay lại:
- Thôi anh ơi quay lại đi.
- Đúng là nhát gan. Em không thấy ở đây có lối mòn à, biết đâu đi xiên qua đây là đến thì sao!
- Thôi quay lại đi anh, có con đi cùng em không muốn nó đi qua đấy
. ( Nói thì nói thế cho có lí do thôi chứ mẹ là chúa sợ ).
Thế là anh tài lại lằn nhằn quay lại
. Đi một thôi một hồi thì đúng là lại ra phía đằng kia của nghĩa trang, và quá một đoạn thì đúng là đến vườn hoa, hô hô. Anh tài lại được thể lằn nhằn:
- Đúng là em, từ nãy đi qua thì có phải là đến từ đời nào rồi không. Làm đi xa mất bao nhiêu đường.
Cái đích cuối cùng đã đến. Có điều lúc này ông mặt trời đã thẳng đứng rồi, lúc này chụp choẹt mà không đeo kính thì mắt nheo như mắt bà lão, không nhìn thấy gì hết. Đành đeo như cụ Nguyễn Đình Chiểu vậy. Hơn nữa nắng quá các con cũng không chịu nổi cứ xúm vào cái ô. Thế là công toi cả buổi rình rang đi chụp hình, cuối cùng chỉ còn mấy cái vớt vát. Lần sau mà đi chụp nhé, nhất định dậy từ 6h sáng cho nó tinh mơ
.

Cũng len lỏi nhiệt tình thế này đây. Mẹ còn mặc áo bà ba cho để pose nữa mà


Làng lúa làng hoa


Trong khi đi thăm hoa anh còn tranh thủ..........ngoáy mông tập thể dục giữa ruộng



Em thì chỉ bắt anh tài bế thôi






Hậu duệ cụ Chiểu xuất hiện, tèn tén ten

Làm photographer mãi cũng chán, chuyển làm model tí cho đỡ buồn




Hi sinh vì nghệ thuật lắm mới bỏ em ô này ra đấy
, hỏng hết làn da châu á của tôi



Thế là đúng hẹn với em nhé, Cúc bách nhật!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét